Những cô gái miền Tây Nam bộ có thể thích nghi và nhanh chóng chiếm lĩnh “thị trường” miền Bắc là nhờ công nghệ đào tạo, lăng xê cũng như hệ thống phân phối đến các tụ điểm “thư giãn”.
Công nghệ “luyện đào”
Trong vai một ông chủ quán tẩm quất, massage ở thành phố Móng Cái (Quảng Ninh), tôi “bắt sóng” và liên hệ với một “đầu nậu” gái miền Tây ở Hà Nội. Nhiều cuộc điện thoại đến số máy 0987345xxx hẹn gặp để xem “đào” nhưng đều bị từ chối. Nhưng rồi, một số máy lạ điện lại và nói tên Kiên và hẹn gặp.
Đó là quán cà phê vắng trong một con hẻm thuộc phố Tây Sơn, phường Khương Thượng, Hà Nội. Trái với tưởng tượng của tôi về một “anh chị” trong giang hồ với hình xăm trổ đầy mình, trước mắt tôi là nam thanh niên trạc tuổi 30, dáng cao, ăn mặc sang trọng. “Mấy cái hình xăm chỉ dành cho những thằng “đầu bò đầu bướu” thôi. Mình làm ăn lịch sự thì cần gì phải thể hiện ra bên ngoài. Nhất là nghề như tôi với ông thì càng phải sống sao để không thành tâm điểm chú ý của người khác. Thời buổi này, một mét vuông có mấy chục kẻ theo dõi, không có vỏ bọc kín thì sao tồn tại được”.
Sau cái bắt tay chắc nịch, hắn dẫn chúng tôi lòng vòng đến một cơ sở tẩm quất, massage mang thương hiệu miền Tây nằm trên đường Phạm Văn Đồng, Cầu Giấy, Hà Nội. Quán thư giãn này cũng chẳng có gì lạ, cũng vẫn mấy em mặc áo hở hang, quần ngắn cũn cỡn, nằm õng ẹo, đang vắt chân tán gẫu với nhau.
Kiên nó: “Tôi thề với ông là tuyệt đối không có hiện tượng nhân viên chiều khách tới Z tại quán. Khách có nhu cầu thì theo các em sang nhà nghỉ đối diện bên đường hoặc đưa đi đâu thì tùy. Các em ra khỏi quán là tính tiền theo thời gian”.
Dẫn chúng tôi đi khảo sát một vòng về không gian tẩm quất tại quán, Kiên cho biết, đây chỉ là một cơ sở nhỏ trong hệ thống hàng chục cơ sở tuyển chọn, đào tạo, lăng xê và phân phối gái miền Tây về khắp các tỉnh thành miền Bắc. Ngoài Kiên, còn có rất nhiều kẻ cũng nhìn ra và nhảy vào xâu xé thị trường béo bở này.
Luyện uống bia không say là một trong những bài tập cơ bản để tồn tại ở miền Bắc. |
Phân biệt “dân chơi”
Kiên cho hay: Khi các “đào” được đưa ra miền Bắc, họ phải học thích nghi để tồn tại vì văn hóa, cách sống của người miền Bắc khác với nơi miền sông nước của các cô và càng khác với kiểu cách của người Sài Gòn.
Các cô không thể cứ giữ mãi tính cách “lanh chanh nhưng thiệt thà, nhiều lời nhưng lại không điêu ngoa, đanh đá, kiêu căng và tốt bụng” mà phải học thêm chút “điêu ngoa nhưng giả bộ ngoan hiền, ra vẻ dịu dàng nhưng thâm ý khoe khoang, vừa duyên dáng, ngây thơ… mà xảo quyệt” của con gái Bắc. Để có thể chiều lòng khách làng chơi đất Bắc, bắt buộc các nàng phải hiểu tâm lý của họ.
Khách ở miền Tây, miền Nam thường sống rất xuề xòa, không để ý đến vẻ bề ngoài, không sĩ diện hão, cho dù họ có đi thư giãn thì mạnh ai nấy chi, tất cả đều vui vẻ. Nhưng đối với con trai miền Bắc thì chuyện “đi gái” cũng có sĩ diện. Nếu các cô không biết mà cứ cầm tiền của tất cả khách thì chắc chắn sẽ không được tiền “bo”.
Khách miền Bắc thường để ý những điều nhỏ nhặt nên trình tự các bước và thời gian phải đảm bảo chuẩn xác. Chất giọng lên xuống như cung đàn của người miền Tây cũng phải pha chút chất Bắc để có thể tâm sự với khách. Nói chuyện với khách cũng cần tỏ ra có hiểu biết chút, biết nịnh bằng những lời hoa mỹ. Mọi thao tác massage, tẩm quất không được mạnh, nhanh như phong cách Sài Gòn mà phải tỏ ra nhẹ nhàng, chậm, thư thái…
Một cơ sở kinh doanh gái gọi miền Tây vừa bị bắt. |
Tuy nhiên nếu đi làm “tay vịn” (hát karaoke ôm cùng khách) thì cũng phải có nhiều ngón nghề riêng. Tất cả các cô này đều được cho vào những phòng kín, sau đó bật loa có công suất lớn dần để luyện tập làm quen với âm thanh chát chúa, mùi bia nồng nặc và ánh đèn nháy chói lóa. Ngoài những thủ thuật uống bia không say còn phải biết cách khui bia để khách càng uống nhiều thì các cô càng kiếm được nhiều “hoa hồng”, ngay cả việc khui bia bằng “cái ấy” cũng phải học.
Tất cả các đào đều được các chị có nhiều năm kinh nghiệm trong nghề chỉ dẫn từ lời ăn tiếng nói, bước đi đến cách ăn mặc, ngồi tạo dáng, cách hành nghề. Bất kỳ cô nào đặt chân đến miền Bắc đều phải nhớ kỹ những bài học này mới mong kiếm cơm.
“Luật ngầm” trong việc phân phối gái mại dâm
Để chứng minh cơ sở làm ăn chuyên nghiệp, Kiên cho chúng tôi xem một cuốn sổ dày cộp ghi rõ tên từng người. Nhìn sơ qua tôi cũng đủ choáng về dãy địa chỉ chằng chịt các quán massage, tẩm quất, bấm huyệt, xông hơi, tắm thuốc bắc hoạt động chứa chấp gái mại dâm. Chúng tôi đếm sơ qua đã có 7 tỉnh mà Kiên có “mối hàng”, nhiều nhất vẫn là Hà Nội, sau đó đến Quảng Ninh, Hải Phòng.
Kiên tiết lộ: “Trên thị trường kinh doanh gái gọi, chúng tôi cũng có những “hợp đồng đen” mà trong giới làm ăn với nhau đều phải giữ chữ “tín” để hợp tác lâu dài. Tôi giao kèo, ký kết với một số chủ hiệu bằng việc giúp đỡ họ về nguồn “hàng”.
Để lôi kéo một số ông chủ của các cơ sở kinh doanh gái gọi khác chịu nhận “đào”, chúng tôi cần có mánh riêng. Ban đầu, tôi có thể cung cấp “đào” tiếp khách cùng với các cô nhân viên nữ khác. Nếu trong khoảng thời gian nhất định, ông chủ cảm thấy hài lòng thì sẽ quyết định “bắt tay” hay không. Trong khoảng vài tháng đầu, chúng tôi có thể cho họ nợ tiền “đào”. Ngoài ra, chúng tôi cũng hứa sẽ nhận đổi “đào” cho các cơ sở.
Theo Người Đưa Tin
2013-08-01 19:52:04
Nguồn: http://news.zing.vn/xa-hoi/ky-nghe-dao-tao-gai-mien-tay-tai-dat-bac/a340002.html