(Chia sẻ) – Có lần cô ta còn mang cả bức hành chụp ảnh cưới của 2 vợ chồng ra ngoài cổng lấy búa đập nát chỉ vì tôi đưa bố mẹ về quê thăm họ hàng.
Đọc bài của bác về gái bắc kỳ, tôi thấy đúng quá. Trên đời này tôi ghét nhất là con gái bắc kỳ. Sao mà họ chanh chua, đanh đá và có thể ghê gớm như thế cơ chứ.
Vợ cũ của tôi là một cô gái bắc kỳ Hà Nội chính hiệu nhưng vì học hành không đến nơi đến chốn nên cô ta không xin vào được một cơ quan nhà nước nào cả, mà chỉ mở một cửa hàng nhỏ bán hàng trong chợ.
Mới đầu yêu nhau, cô ấy cũng ngọt nhạt, ăn nói lễ phép, dịu dàng, nên tôi rất quý mến. Tôi quê tận Hà Tĩnh lên Hà Nội lập nghiệp, 2 chúng tôi tìm hiểu nhau một thời gian thì tiến tới hôn nhân. Để mua được một ngôi nhà tại Hà Nội đối với tôi là một khó khăn, nhưng sau khi cô ấy động viên và được bố mẹ vợ cho một khoản tiền kha khá, cộng với việc ở quê bố mẹ tôi bán hết nhà cửa đất đai đi, chúng tôi đã mua được một căn nhà khá khang trang tại thủ đô.
Những tưởng cuộc sống vợ chồng từ đây sẽ là chuỗi ngày hạnh phúc khi cô ấy hạ sinh được cháu đích tôn cho nhà tôi. Ai ngờ ở với nhau một thời gian tôi mới ngớ người phát hiện ra cái con người ghê gớm của cô ấy.
Vì ở quê nhà, bố mẹ tôi đã bán hết đất đai nhà cửa nên 2 cụ lên đây ở với chúng tôi. Nhiều lúc cũng sảy ra cãi vã giẵ mẹ chồng và nàng dâu vì cách ăn ở sinh hoạt khác nhau. Đáng nhẽ ra cô ấy là con dâu thì phải nhẫn nhịn, đằng này cứ bố mẹ chồng hay chồng nói được một câu là cô tai phản pháo lại đến 4,5 câu. Trong lúc cãi vã, lúc nào cô ta cũng lôi chuyện bố mẹ cô ta phải cho tiền thì tôi mới mua được cái nhà như thế này, và rằng trong số bạn bè thì cô ta đúng là có số khổ khi vớ phải ông chồng không làm ra tiền, phải cậy nhờ nhà vợ như”chó chui gầm chạn”.
Ảnh minh họa.
Hễ cứ khi nào đuối lý là bắt đầu lắn đùng ra ăn vạ. Có lần cô ta còn mang cả bức hành chụp ảnh cưới của 2 vợ chồng ra ngoài cổng lấy búa đập nát chỉ vì tôi đưa bố mẹ về quê thăm họ hàng.
Quá bực bội, nhiều lần tôi đã mắng cô ấy và cho một cái bạt tai, thế mà cô ta sửng cồ lên, nhảy chồm chồm lên rồi dí gậy vào tay rôi mà thách thức “Đánh đi, đánh đi”. Cú quá tôi mới cho cô ta mấy phát tát. Sau chuyện đó, cô ta quá quát tới mức lên hẳn bệnh viện làm giấy chứng thương rồi ra công an xã trình báo tôi hành hung cô ấy. Cũng vì chuyện này mà tôi bị kỉ luật lê kỉ luật xuống ở cơ quan.
Chưa hết, cứ cãi nhau một tí là cô ta đùng đùng đòi bỏ về nhà bố mẹ đẻ, tính đến giờ cô ta đã xắp xếp, mang hành lý và đồ đạc ra khỏi nhà được 3 lần. Cả 3 lần tôi đều không thèm đẩ động gì đến, cứ để mặc cô ta. Nhưng bố mẹ tôi vốn hiền lành, thấy con cãi nhau là hỏa giải. Đã 2 lần bố tôi phải lên tận nhà cô ta xin lỗi và đón con dâu về vì thương thằng cháu nội mới được một tuổi.
Đươc đằng chân lân đằng đầu, thấy bố mẹ chồng dễ tính là cô tính làm tới. Những lúc chúng tôi cãi nhau cô ta lôi cả bố mẹ tôi vào chửi bới. Nào là “Bố mẹ mày (cô ta xung hô với chồng như thế đấy) không biết dậy mày nên mày mới nhu nhược thế đấy!”, “Bố mẹ anh ăn ở thế nào mà đẻ ra người kém cỏi như anh”…
Lúc ấy, bố mẹ tôi cũng đứng ngay đấy mà cô ta dám nói thế, 2 cụ chẳng biết phải làm sao vì lỡ nói một câu thôi là cô ta sỉa sói các cụ cả ngày.
Đúng là dân chợ búa có khác, cô ta chửi nhà tôi ngoa ngắt không tù nào diễn tả được. Hàng xóm láng giiềng đều lắc đầu ngao ngán vì cô vợ không biết điều của tôi. Đã thế cô ta còn mắc thêm cái tật thích chơi lô đề, không biết bao nhiêu tiền bạc mà tôi tích góp cho con sau này cô ta đều lấy nướng hết vào những con số.
Cứ khi nào bên nhà chồng có việc như lễ tết, giỗ, đám tang là y như rằng cô ta việc cớ con nhỏ, phải ở nhà trông con, hay ốm đau để không phải làm gì. Nhưng cứ khi nào mọi người vào mâm là cô ta xuất hiện, ăn uỗng xong cũng nhấc đít đứng dậy chuồn về thẳng, để khỏi phải dọn dẹp.
Chưa hết, cứ khi nào nhà tôi có khác từ quê lên chơi, là cô ta cũng không hài lòng ra mặt. Nhiều lần, khách đang ngồi uống nước nói chuyện, thế mà cô ta cầm chổi ra quét nhà, rồi nói những câu rất mỉa mai: “Nhà mình hôm nay có cái gì mà bụi thế nhỉ” hay “Chả có tí ý thức gì cả, vào nhà người ta mà cứ đi giầy, không biết bấn sạch là gì à”. Những người khách đó lần sau không dám đến nhà tôi vì sợ cô vợ đanh đá.
Không chịu nổi cô vợ ghê gớm của mình tôi quyết định li dị thì cô ta rủ cả 3 chị em đanh đá xuống, đứng trước cửa nhà tôi chỉu bới. Mặc dù 2 cô chị của cô ta đều là người có học, có người còn là giáo viên hẳn hoi thế mà họ có thể thốt ra những lời chửi bới tục tĩu, xúc phạm danh dự nhà tôi.
Bây giờ tôi mới thực sự hối hận, trước kia khi mới yêu cô ta, có cậu bạn đã nhắc tôi chớ dại mà dây mà gái bắc, không là có ngày nó đè đầu cưỡi cổ, thế mà lúc đấy tôi coi thường không tin lời cậu ta nói. Ngày ấy tôi tưởng con gái bắc kỳ hiền thục nết na, đoan trang, gia giáo như thế nào, chứ như thế này tôi xin vái, xin kiếu, xin chừa cả đời.
2013-11-13 23:36:15
Nguồn: http://phunutoday.vn/chia-se/lay-vo-bac-ky-ve-no-de-dau-cuoi-co-35402.html