Hình ảnh người nông dân Trung Quốc
Trương Vịnh có một giấc mơ vô cùng thú vị. Trong giấc mơ, ông đã đến thiên đình, và được xếp sẵn chỗ khi một vị Thần gọi lớn” Hoàng Kiêm Tế đã đến.” Khi vị họ Hoàng đến, một vị Thần khác mặc Đạo bào hạ xuống để tiếp đón trước khi mời vị khách mới này chỗ ngồi ở vị trí cao hơn ông Trương.
Vị họ Trương sửng sốt vì điều đó,” Ông vốn là viên chức quan trọng trong thời Bắc Tống (960-1127), giữ vị trí quan tổng đốc thành phố Thành Đô, tỉnh Tứ Xuyên. Hơn nữa, ông Trương nghĩ rằng mình cũng là một vị quan thanh liêm, luôn chính trực trong công việc, và là người tôn trọng công lý.
Hoàng Kiêm Tế là ai vậy?,” Vị họ Trương tự nhủ,”và tại sao các vị Thần lại coi trọng ổng hơn ta?”
Buổi sáng hôm sau, ông Trương chạy đi tìm vị họ Hoàng. Như duyên tiền định, Trương bắt gặp người đàn ông trong những giấc mơ của ông ta, và rất ngạc nhiên khi biết rằng vị họ Hoàng chỉ là một người nông phu. ”Làm sao ông có thể làm nhiều việc tốt đến thế, đến nỗi các vị Thần đều vô cùng tôn trọng ông ,” Ông Trương hỏi sau khi tường thuật lại giấc mơ với vị họ Hoàng .”Tôi không hiểu tại sao nghề nghiệp của ông lại cho ông nhiều cơ hội để tích đức lớn như vậy.”
Lão nông phu họ Hoàng trả lời: “Tôi chưa làm việc gì kinh thiên động địa cả, chỉ đơn giản là hàng ngày chăm sóc mảnh đất của tôi (cuốc đất, cấy lúa, gieo hạt). Vào vụ mùa cuối cùng, tôi có mở rộng diện tích canh tác bằng cách mua thêm nhiều hạt lúa với mức giá phổ thông. Bởi vì tôi không cần số thóc dư ra đó, năm sau tôi đã bán số thóc dư ra với giá gốc tới những người nông phu nghèo bị vụ mùa thất bát.Tôi không hề có chút lợi nhuận nào từ việc buôn bán này, cũng không ăn gian số lượng thóc bán ra. Tôi rất vui vì tôi không mất gì cả nhưng đồng thời có thể giúp những người không may mắn.
Ngay khi nghe được điều này, Viên quan tổng đốc thở dài cảm thán, hồi tưởng lại trước kia khi còn đương quyền, ông cũng từng là vị quan thanh liêm, nhưng ông lại luôn tự tôn bản thân mình, nghĩ rằng mình tốt hơn người khác, và thường có thái độ kiêu ngạo khi làm việc. Chỉ cần nhìn vào việc ông thường cảm thấy bất mãn mỗi khi bị coi thường hồi còn đương chức, viên quan họ Trương đã nhận ra rằng ông quả thật không thật sự vô tư vô ngã khi phục vụ dân chúng giống như lão nông họ Hoàng, người mà trái lại luôn đặt người khác lên trước mà không hề nghĩ đến bản thân.
“Ông xứng đáng có một vị trí cao hơn tôi.” Viên quan tổng đốc khiêm tốn nói, và ông đã bái lạy lão nông phu nhân hậu, đức hạnh để tỏ lòng tôn kính.