(ảnh: Vương Gia Ích – Đại Kỷ Nguyên)
Ngô Công Tài thời Đại Tống, tự là Đức Sung, người Dặc Dương (nay thuộc Giang Tây). Ngô Công Tài đọc sách ở trường Thái Học trong Kinh Thành, mãi đến 50 tuổi ông vẫn còn là một kẻ vô tích sự. Vì vậy, Ngô Công Tài không muốn tiếp tục tham gia khoa cử nữa, ông định trở về quê nhà. Hôm đó ông vào miếu Nhị Tướng Công cầu mộng, nghĩ sẽ theo nội dung trong giấc mộng mà quyết định có về nhà hay không.
Trong đêm, Ngô Công Tài mộng thấy một đồng tử nói với ông: “Vận khí của ông sang năm sẽ tốt, từ nay về sau đều sẽ gặp may mắn”. Ngô Công Tài tin lời trong mộng, liền lưu lại tiếp tục học. Năm thứ hai, Ngô Công Tài được tuyển vào Thái Học thượng xá, nhưng ông nghĩ mình tuổi tác đã già, nên lại muốn về nhà.
Trong đêm, Ngô Công Tài lại mộng thấy đồng tử kia nói với ông: “Ông sắp thi đậu rồi, không cần về nhà”. Năm thứ hai, Ngô Công Tài quả nhiên thi đậu khoa cử.
Sau khi Ngô Công Tài được trao chức quan, chuẩn bị rời kinh nhậm chức, lại mộng thấy đồng tử nói với ông: “Ngày sau ông làm quan không nên lại làm Thái Thú, bởi vì kiếp trước của ông đã từng làm Thái Thú, vì thẩm án không rõ, phán quyết sai một vụ án, dù là vô ý, nhưng âm ty vẫn vì vậy mà trách cứ ông, hơn nữa cho ông mù một con mắt. Vì vậy, ông ngàn vạn lần không nên làm Thái Thú nữa, để tránh nhận lấy tai họa”.
Sau khi Ngô Công Tài tỉnh mộng, nghĩ thầm: “Mình đến 52 tuổi mới nhận được một chức quan nhỏ, đến khi cáo lão hồi hương cũng không có khả năng làm Thái Thú. Huống hồ hai mắt mình sáng ngời, sao có thể nói mình mù một con mắt chứ?” Ngô Công Tài không tin lời nói trong mộng.
Ba năm sau, Ngô Công Tài bị bệnh đau mắt, sau đó quả thật đã mù một con mắt. Ngô Công Tài nhậm chức ở châu huyện, nhiều lần thay đổi, sau khi nhậm chức Huyện lệnh Kiền Châu Đô Huyện (nay là Giang Tây Vu Đô), lại nhiều lần nhậm chức thông phán ở Định Châu (nay là Hồ Nam Hành Sơn), Vĩnh Châu (nay là Hồ Nam Linh Lăng), Kiến Khang (nay là Giang Tô Nam Kinh).
Năm Tống Cao Tông Thiệu Hưng thứ mười (1142), Ngô Công Tài vào kinh thành Lâm An (nay là Hàng Châu), vừa muốn cầu làm một phó quan ở Châu Quận.
Lúc ấy, đang nhậm chức tham gia chính sự Vương Khánh từng có tình bạn học với Ngô Công Tài, Vương Khánh nói với Ngô Công Tài: “Anh đã nhiều năm làm chức thông phán ba Châu Quận, giờ tư lịch đã cao, lẽ ra thăng làm Thái Thú, sao anh chỉ yêu cầu một chức phó quan vậy?” Vì vậy, Vương Khánh liền hướng Tể tướng đề cử Ngô Công Tài, thăng Ngô Công Tài làm Thái Thú Nghi Xuân. Ngô Công Tài rất không vui, ông vừa về đến nhà đã qua đời.
Trong câu chuyện này ghi lại có mấy tin tức, thứ nhất là Ngô Công Tài đọc sách tại trường Thái Học, thi mãi đến 50 tuổi vẫn là một người vô tích sự, vì vậy muốn buông tay, không cố gắng phấn đấu nữa, ai ngờ trong số mệnh chú định ông sau 50 tuổi mới đổi vận, vì vậy mộng lần thứ hai đồng tử bảo cho ông biết, không cần về nhà, sắp thi đậu rồi.
Có thể nhìn ra, chính như những gì ghi chép lại, tin tưởng vào số mệnh, cũng không có nghĩa là buông thả cố gắng, phấn đấu; mà sự cố gắng phấn đấu cũng sớm đã được chú định trong số mệnh. Như câu chuyện này, nhân vật chính không muốn cố gắng thi nữa, nhưng trong số mệnh đã định vẫn có, nên đồng tử trong lần mộng thứ hai đã nhắc ông ở lại đi thi, quả nhiên thi đậu và nhận chức quan.
Có thể thấy được, một người có cố gắng hay không cố gắng, cũng là đã được chú định trong số mệnh. Trong pháp lý của số mệnh có hai cách cục (từ chuyên dùng trong bói toán), trong đó một loại tài cách là thực thương tổn sinh, loại số mệnh này là phải thông qua cố gắng phấn đấu mới có thể thành công.
Một loại khác là thuộc ấn cách, nhất là thần mệnh được thiên ấn, thường không cần cố gắng nhiều, sẽ có điều kiện hữu ý ở bên ngoài giúp đỡ, viện trợ, Quảng Đông có một câu nói địa phương: Con vẹt què chân tự nhiên có châu chấu đến (con vẹt què chân không thể đi, không thể bay, thì có châu chấu tự bay đến trước mặt nó để nó ăn), chính là chỉ loại số mệnh vô ý mà đắc được phúc khí.
Mọi người nếu lưu ý một chút, thực thần trong số mệnh, người có nhiều thương quan tinh, thường thường là vất vả, lao lực, bôn ba, cả ngày bận rộn không ngừng, bảo người đó dừng lại nghỉ ngơi một chút, liền cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, luôn muốn tìm một việc gì đó để làm. Người có nhiều ấn tinh, có thể thường lười biếng, cả ngày đều không muốn hoạt động, đẩy người đó một cái, thì động một cái, ngồi mát ăn bát vàng, chính là đã được an bài trong số mệnh vậy.
Tin tức thứ hai là, bởi vì Ngô Công Tài kiếp trước đã làm Thái Thú, một lần phán quyết sai, vì vậy kiếp này ngàn vạn lần không nên tiếp tục làm Thái Thú, nếu không sẽ nhận lấy tai họa. Sau đó ông bất đắt dĩ, phải làm, kết quả ứng nghiệm rồi, đủ thấy số mệnh là đã được định trước, là căn cứ theo hành vi thiện ác kiếp trước mà quyết định.
Theo Vietdaikynguyen.com