Đất nước mình ngộ quá phải không anh. Tranh sơn dầu trên bố 60cm x 80cm by Nguyễn Sơn
Đất nước mình ngộ quá phải không anh Đất nước mình ngộ quá phải không anh Bốn ngàn tuổi mà dân không chịu lớn Bốn ngàn tuổi mà vẫn còn bú mớm Trước những bất công vẫn không biết kêu đòi Đất nước mình lạ quá phải không anh Những chiếc bánh chưng vô cùng kỳ vỹ Những dự án và tượng đài nghìn tỷ Sinh mạng con người chỉ như chiếc móng tay… Đất nước mình buồn quá phải không anh Biển bạc rừng xanh cánh đồng lúa biếc Rừng đã hết và biển thì đang chết Những con thuyền nắm nhớ sóng khơi xa… Đất nước mình thương quá phải không anh Mỗi đứa trẻ sinh ra đã gánh nợ nần ông cha để lại Di sản cho mai sai có gì để con cháu ta trang trãi Đứng trước năm châu mà không phải cúi đầu… Đất nước mình rồi sẽ về đâu anh Anh không biết em làm sao biết được Câu hỏi gửi trời xanh, gửi người sau, người trước Ai trả lời dùm đất nước sẽ về đâu…
Cô giáo Trần Thị Lam, một giáo viên THPT ở Hà Tĩnh
Giọt nước mắt cho Quê Hương. Tranh sơn dầu trên bố 110cm x 120cm by Nguyễn Sơn
Nước mắt cho Quê Hương.
Giọt nước mắt thương con con ngủ mẹ mừng Giọt nước mắt thương sông ấp ủ rêu rong Giọt nước mắt thương đất đất cằn cỗi bao năm Giọt nước mắt thương dân dân mình phận long đong Giọt nước mắt thương mây mây ngủ trên ngàn Giọt nước mắt thương cây cây ngả trên non Giọt nước mắt thương anh khô giòng máu châu thân Giọt nước mắt quê hương ôi còn chảy miên man Ôi giọt nước mắt chảy hoài giòng nước mắt đời tôi Giọt nước mắt thương ai ôi giòng nước mắt trong tim Chảy lai láng vào hồn nửa đêm mình đến gọi mình Giọt nước mắt thương chim chim bỏ xa rừng Giọt nước mắt thương đêm đêm đẩy xe tang Giọt nước mắt thương em trên vận nước điêu linh Giọt nước mắt không tên xin để lại quê hương
Trịnh Công Sơn
2016-05-29 09:52:07
Nguồn: https://loanguyenson.wordpress.com/2016/05/29/tranh-va-anh-thang-6-2016/