ĐĂNG TIN
logo
Online:
Visits:
Stories:
Profile image
Tác giả: BINVIET News
Trang tin cá nhân | Bài đã đăng
Lượt xem

Hiện tại:
1h trước:
24h trước:
Tổng số:
Diệt Phật và quả báo bi thảm của những kẻ cầm quyền trong lịch sử Trung Hoa
Tuesday, June 2, 2020 5:27
% of readers think this story is Fact. Add your two cents.


Ở thời đại nào cũng vậy, kiểm soát đức tin luôn là một trong những ưu tiên hàng đầu của nhà cầm quyền. Một khi nỗ lực kiểm soát ấy bất thành, họ cũng chẳng ngại dùng những thủ đoạn bạo lực nhất để đàn áp, răn đe, để thể hiện ý chí, vương quyền với Thần, Phật. Nhưng thực tế lịch sử đã chứng minh đó đều là những lựa chọn sai lầm.

Trung Quốc từ lâu đã được mệnh danh là mảnh đất “Thần Châu”, xứ sở của Thần. Phật giáo là một trong những tôn giáo lớn nhất, có ảnh hưởng nhất ở quốc gia này nhưng cũng là đức tin phải gánh chịu nhiều kiếp nạn nhất, sử cũ gọi là 4 lần “Pháp nạn”.

Phật giáo du nhập vào Trung Quốc từ thế kỉ thứ 2, dưới thời Hán Minh Đế Lưu Trang. Sau một đêm nằm mộng thấy Thần Phật bay khắp cung điện, ông đã cử sứ đoàn 12 người sang tận Ấn Độ mang ảnh, tượng Phật Thích Ca Mâu Ni và kinh sách Phật giáo về. Ở kinh đô Lạc Dương, Hán Minh Đế còn dựng ngôi chùa đầu tiên của Trung Quốc có tên là Bạch Mã. Nhưng không phải vị hoàng đế nào cũng thành tâm kính Phật như vậy.

Bắc Ngụy Thái Vũ Đế phá chùa, đốt tượng Phật

Thái Vũ Đế tên húy là Thác Bạt Đảo, là ông vua thứ ba của triều Bắc Ngụy (386-534). Ông có công lớn trong việc thống nhất miền Bắc Trung Quốc. Nhưng bản tính hung hãn, ưa chuộng chém giết, binh đao của ông vua này đã đẩy Phật giáo thời ấy vào kiếp nạn đầu tiên.

Thôi Hạo, một sủng thần của Thái Vũ Đế, vốn là người rất sùng bái Đạo giáo. Ông đã dùng ảnh hưởng của mình thuyết phục Thái Vũ Đế bãi bỏ Phật giáo, độc tôn Đạo giáo. Thái Vũ Đế tin lời, ra lệnh đàn áp Phật giáo trên quy mô lớn, thảm sát tăng sư, phá hủy chùa chiền, đập tượng Phật, đốt kinh sách. Chỉ qua vài năm, Bắc Ngụy đã không còn lại một ngôi chùa nào.

Nhưng quả báo đã đến sau đó không lâu. Thôi Hạo đắc tội với Thái Vũ Đế, bị tống giam. Trước khi bị đem ra xử tử, Thôi Hạo bị nhốt vào trong cũi để quân lính tiểu tiện vào mặt rồi bị diễu ngoài đường phố, thị uy với dân chúng. Toàn bộ gia tộc họ Thôi cũng bị khép tội liên đới, xử tử toàn bộ. Còn bản thân Thái Vũ Đế, vài năm sau cái chết của Thôi Hạo cũng bị một hoạn quan tên là Tông Ái ám sát.

Bắc Chu Vũ Đế tuyên chiến với Phật giáo

Ông tên húy là Vũ Văn Ung là hoàng đế triều Bắc Chu (557-581). Trong thời gian trị vì của Vũ Đế, đạo Phật rất hưng khởi ở Bắc Chu. Cả nước có hàng trăm vạn tăng lữ, hơn một vạn tu viện, chùa chiền. Điều này khiến binh lực của triều đình ảnh hưởng nghiêm trọng, nhất là khi đang phải dồn sức cho cuộc chiến Nam Bắc triều. Vũ Đế ra lệnh cấm chỉ Phật giáo và Đạo giáo.


Chu Vũ Đế qua nét vẽ của Diêm Lập Bản, họa sĩ đời Đường (ảnh: Wikipedia).

Năm 574, ông ra chiếu bãi bỏ Phật giáo, bắt các nhà sư trở về hoàn tục, xung quân. Chùa chiền trở thành phủ đệ của các vương hầu, dân chúng cũng bị cấm thờ Phật. Vũ Đế còn tịch thu đất đai, tượng đồng, tài sản của các ngôi chùa để sung vào quân nhu.

Chỉ đúng 4 năm sau ngày ra lệnh đàn áp Phật giáo, năm 578, Chu Vũ Đế lâm trọng bệnh trong cuộc hành quân tấn công Đột Quyết, mất ở tuổi 36. Thái tử Vũ Văn Uân lên nối ngôi, tức Bắc Chu Tuyên Đế. Chu Tuyên Đế ăn chơi sa đọa rồi chết khi mới 21 tuổi. Chỉ 3 năm sau, nhà Bắc Chu cũng mất về tay Dương Kiên, người sau này sáng lập ra cơ nghiệp cho nhà Tùy. (581-619).

Đường Vũ Tông diệt Phật

Các hoàng đế đời Đường đều rất tôn sùng Phật giáo, ngay cả một người nổi tiếng tàn nhẫn như Võ Tắc Thiên. Nhưng Đường Vũ Tông (814-846) thì lại là một ngoại lệ. Khi lên ngôi trị vì, ông có ác cảm rất xấu với Phật giáo, luôn tìm cách đàn áp tôn giáo này.

Đường Vũ Tông rất tôn sùng Đạo giáo, mê mẩn thuật trường sinh bất tử, từng cho triệu một đạo sĩ có tên là Triệu Quy Chân vào cung luyện thuốc trường sinh cho mình. Quy Chân nhiều lần khuyên Đường Vũ Tông nên phế bỏ đạo Phật.

Năm 842, Đường Vũ Tông ra lệnh mỗi nơi chỉ được xây một ngôi chùa, buộc các nhà sư hoàn tục. Sang năm 845, cuộc đàn áp diễn ra với quy mô rộng lớn hơn. Chỉ trong một năm có tới hơn 260.000 tăng lữ bị bắt phải hoàn tục, nộp thuế như bình dân. Đã có hơn 4600 ngôi chùa bị phá hủy. Đất đai nhà chùa bị tịch thu, tượng Phật bị nung chảy để đúc đồng. Sử cũ gọi là “Hội Xương diệt Phật”.

Ít lâu sau áp dụng những cuộc tàn sát, bức hại trên quy mô lớn với Phật giáo, Đường Vũ Tông đã phải gánh chịu những nghiệp quả của mình. Cuối năm 845, ông lâm trọng bệnh. Chỉ một năm sau, Đường Vũ Tông qua đời ở tuổi 32. Nhà Đường sau đó cũng nghiêng ngả vì những cuộc khởi nghĩa nông dân.

Giang Trạch Dân và tay sai bức hại Pháp Luân Công

Đảng Cộng sản Trung Quốc lên nắm chính quyền từ năm 1949. Chỉ trong chưa đầy 1 thế kỉ, những cảnh tượng khủng khiếp như thời “Pháp nạn” của Phật giáo lại được tái diễn. Dưới thời “Cách mạng văn hóa” (1966-1976), dưới khẩu hiệu “Diệt Bốn cái cũ” của Mao Trạch Đông, tất cả những gì liên quan tới tôn giáo, tín ngưỡng, đức tin đều bị lực lượng Hồng vệ binh thẳng tay ngược đãi. Nhiều chùa chiền, nhà thờ, tu viện Hồi giáo, các nghĩa trang đều bị đóng cửa, đập phá. Nền văn hóa thần truyền 5000 năm của dân tộc Trung Hoa đã bị phá hủy nặng nề.

Gần đây hơn, những năm cuối thập kỷ 90, cựu lãnh đạo Trung Quốc Giang Trạch Dân đã đưa Phật giáo Tây Tạng và đặc biệt là Pháp Luân Công – môn tu luyện Phật gia vào danh sách đàn áp, bức hại. Bởi niềm tin vào Thần Phật, vào tín ngưỡng truyền thống mà các học viên Pháp Luân Công bị coi như kẻ thù địch ngay tại chính quê hương mình.


Học viên Pháp Luân Công bị cảnh sát bắt tại Quảng trường Thiên An Môn (ảnh: Wikipedia).

Những thủ đoạn tàn nhẫn được áp dụng

Những thủ đoạn tàn nhẫn nhất từ tra tấn thể xác, khủng bố tinh thần đến làm kiệt quệ

Tin nổi bật trong ngày
Tin mới nhất

Register

Newsletter

Email this story

If you really want to ban this commenter, please write down the reason:

If you really want to disable all recommended stories, click on OK button. After that, you will be redirect to your options page.