Hằng về nhà mẹ đẻ, nước mắt lã chã rơi, mẹ Hằng hoảng hồn nhìn con vì càng hỏi, cô con gái càng khóc tức tưởi.
Vốn là dân buôn bán nên rất đanh đá, ngược ngạo, bà Minh như phát điên lên gấp bội lần khi cô con dâu dám lên mặt cãi lời bà. Những lời cay nghiệt, xỉ vả cả nhà cô con dâu cứ thế tuôn ra ẩm ỏm cả khu phố, dân tình trong phố xúm đen xúm đỏ trước cồng xem mẹ chồng nàng dâu “vỡ chuyện”. Không dừng lại ở đó, bà còn xấn xổ xông tới, túm tóc cô con dâu đòi dạy cho một bài học vì lâu nay không có người dạy. Nếu không có bố chồng kịp thời can ngăn, có lẽ hôm nay, Hằng đã bị một trận đòn tới tấp của bà mẹ Minh. Thừa lúc bố chồng kéo mẹ vào nhà, Hằng chạy một mạch về nhà mẹ đẻ ngồi khóc.
Vì ở cùng một khu phố nên ngay lập tức, bà Phượng liền chạy ngay sang nhà gặp mẹ chồng Hằng để hỏi lí lẽ cho con gái. Đang chưa nguôi cơn giận, vừa thấy mặt bà Phượng, bà Minh lập tức đứng dậy chống nạnh: “À! Ra nó lại còn về gọi mẹ nó để sang đây ăn thua thiệt hơn”. Rồi cứ thế, không để cho bà Phượng nói lời nào, bà Minh xa xả môt tràng dài: “Mang tiếng có học mà không biết dạy con, lại còn định sang đây vân vua à? Nếu dạy dỗ nó tử tế thì nó đâu có cái thói bốp chat vào mặt mẹ chồng. Dạy như thế cũng chả bằng đứa đầu đường xó chợ nó dạy con…”
Không chịu được thói ngang ngược của bà Minh, bà Phượng cũng quyết liệt ăn thua theo kiểu “nói đổng” chữ nghĩa của người có giáo dục. Thế rồi, từ chuyện cái li vỡ, mẹ chồng đay nghiến, nhiệc móc nàng dâu kéo theo hai bà thông gia “tanh bành” xé toạc không gian yên tĩnh của cả khu phố. Chuyện không thể ngã ngũ vì không ai chịu nhường nhịn ai một câu, một tiếng nào, chỉ đến khi Quân – chồng Hằng vừa đi làm về, thấy hai bà mẹ đang “thừa thắng xông” lên, anh van vỉ, xin lỗi mẹ vợ thì bà Phượng mới chịu ra về.
Cũng từ hôm đó hai bà thông gia không còn trò chuyện ngọt nhạt cùng nhau, thậm chí có gặp nhau trên phố, trong chợ, hay ngồi cùng một bàn trong buổi họp phố cũng không thèm liếc nhìn mặt nhau.
Maika
(theo afamily)