ĐĂNG TIN
logo
Online:
Visits:
Stories:
Profile image
Lượt xem

Hiện tại:
1h trước:
24h trước:
Tổng số:
Nhân sinh cảm ngộ: Thành tín cảm động bốn phương
Thursday, August 22, 2013 0:49
% of readers think this story is Fact. Add your two cents.


Từ xưa tới nay, cho dù ở phương Đông hay phương Tây, thành tín chân thật vẫn luôn được coi là một loại đức tính tốt đẹp. Trong hành trình của nhân sinh, người ta có thể mất đi một số lợi ích vật chất khi họ hành xử một cách thành tín và chân thật; tuy nhiên từ một góc độ khác, xác lập niềm tin vào sự thành thực là điều gì đó không để đo lường bằng tiền. Có được sự tin cậy là chìa khóa giúp người ta thành công trong cuộc sống. Do đó, thái độ đúng đắn đối với cuộc sống là lánh xa dối trá, lừa lọc và nông cạn. Không lừa dối, không lấp liếm, đây chính là nguyên tắc cơ bản để làm người.

Vào một buổi tối thứ Sáu nọ, một nghệ sĩ trẻ nghèo khổ đang đứng gần lối vào ga tàu điện ngầm như thường lệ và đang chơi đàn viôlông mà không để ý đến điều gì khác. Điệu nhạc thật đẹp đẽ, du dương và cảm động. Mặc dù người ta đang hối hả trở về nhà vào cuối tuần, nhiều người vẫn không kìm được ngoài việc rảo bước chậm lại khi đi ngang qua đó. Cứ một lúc, lại có người bỏ vài đồng vào chiếc mũ của người nghệ sĩ trẻ đặt trên nền đất.

Tối hôm sau, người nghệ sĩ trẻ lại xuất hiện trước lối vào ga tàu điện ngầm như thường lệ. Anh cởi chiếc mũ trên đầu và đặt nó lên sàn. Điều khác so với lần trước là anh lấy ra một tờ báo lớn trong túi xách và cũng cẩn thận đặt nó lên sàn. Anh đặt lên tờ báo vài viên đá nhỏ mà anh mang theo. Sau khi xếp đặt mọi thứ xong xuôi, anh chuyển sang chiếc đàn viôlông và chơi nó. Tiếng nhạc lần này nghe còn cảm động và du dương hơn trước đó nữa.

Không lâu sau, một đám đông tụ tập xung quanh chàng nghệ sĩ viôlông trẻ tuổi. Người ta bị thu hút bởi những chữ lớn viết trên tờ báo đặt trên sàn. Một số người thậm chí còn kiễng chân lên để xem. Chữ trên tờ báo viết: “Ngày hôm qua, một quý ông tên George Sung đã bỏ nhầm một vật quan trọng vào mũ của tôi. Xin nhanh chóng tới nhận lại.”

Mọi người đều muốn biết vật được nói đến là gì. Một số người thậm chí còn chờ đợi quanh đó để mong kiếm chác. Sau nửa giờ, một người đàn ông trung niên hớt hải chạy đến trước chàng nghệ sĩ trẻ. Ông vỗ vai anh ta và hỏi một cách rời rạc: “Ôi chao, đúng là anh rồi! Anh thực sự đã quay lại. Tôi biết anh là một người thành thực và anh chắc chắn sẽ quay lại.” Chàng nghệ sĩ viôlông trẻ điềm tĩnh hỏi: “Ông có phải Mr. George Sung không?” Người đó gật đầu rất nhanh. Chàng nghệ sĩ viôlông lại hỏi: “Ông đã quên mất vật gì?” Quý ông đáp: “Chiếc vé số trúng giải của tôi, vé số trúng giải của tôi.” Chàng nghệ sĩ trẻ bèn lấy chiếc vé số ra khỏi túi áo. Cái tên “George Sung” được viết trên tấm vé. Chàng nghệ sĩ trẻ cầm tấm vé số trong tay, giơ cao lên và hỏi: “Có phải nó không?” George Sung gật đầu lia lịa, sau đó giật lấy tấm vé và hôn nó. Rồi ông ta ôm chặt chàng trai, nâng anh ta lên, và xoay anh ta hai vòng trên sàn.

Câu chuyện là như thế này. George Sung là một nhân viên tại một công ty. Mấy ngày trước, ông đã mua một tấm vé số của ngân hàng. Trưa ngày hôm trước, ngân hàng công bố người trúng giải. Tấm vé của ông đã trúng giải nửa triệu đô-la! Sau khi đi làm về, tâm trạng của ông rất vui vẻ và ông cảm thấy tiếng nhạc thật tuyệt vời. Do đó ông đã lấy tờ 50 đô-la trong ví và bỏ vào chiếc mũ. Nhưng ông lại sơ ý bỏ chiếc vé số trúng giải lẫn với tờ tiền. Chàng nghệ sĩ viôlông trẻ là sinh viên của một trường cao đẳng nghệ thuật. Anh đã lên kế hoạch tới Vienna để học lên cao hơn. Chuyến bay của anh lẽ ra đã khởi hành vào sáng hôm ấy. Nhưng khi sắp xếp hành lý vào ban đêm, anh đã phát hiện thấy chiếc vé số trúng giải 500 nghìn đô-la. Nghĩ rằng người mất nó sẽ quay trở lại để tìm, anh đã hủy vé chuyến bay buổi sớm để kịp tới trả lại đồ cho người bị mất.

Sau đó, có người hỏi chàng nghệ sĩ viôlông trẻ: “Anh cần tiền đi học. Để kiếm tiền vì điều đó, anh đã tới ga tàu điện ngầm mỗi ngày và chơi đàn. Tại sao anh không giữ tấm vé trúng giải 500 nghìn đô-la cho riêng mình?” Chàng nghệ sĩ đáp: “Ngay cả khi không có nhiều tiền, tôi vẫn sống hạnh phúc. Nếu mất đi sự chân thật và tin cậy của mình, tôi sẽ không hạnh phúc, thậm chí một ngày nào nữa.”

Đúng vậy. Nếu sự thành tín và chân thật biến mất trong thế giới con người, làm sao người ta có thể hạnh phúc đây? Hiện nay, xã hội Trung Quốc đang bại hoại hàng ngày. Con người ở đó không còn duy trì đạo đức nữa, và các hiện tượng xã hội kỳ quặc đang trỗi dậy. Tất cả là bởi vì Đảng Cộng sản Trung Quốc đã phá hủy sự tin tưởng giữa con người với nhau. Chỉ khi đặt chân lên mảnh đất tịnh độ của sự thành thực, người ta mới có thể thật sự trải nghiệm được chân tình. Với sự thành tín và tin tưởng lẫn nhau, mỗi người đều sung mãn hạnh phúc trong giao tiếp.

Dịch từ: http://www.zhengjian.org/zj/articles/2006/1/19/35378.html

Theo Chanhkien.net

Tin nổi bật trong ngày
Tin mới nhất

Register

Newsletter

Email this story

If you really want to ban this commenter, please write down the reason:

If you really want to disable all recommended stories, click on OK button. After that, you will be redirect to your options page.