ĐĂNG TIN
logo
Online:
Visits:
Stories:
Profile image
Tác giả: ZeroEnergyVN
Trang tin cá nhân | Bài đã đăng
Lượt xem

Hiện tại:
1h trước:
24h trước:
Tổng số:
Về Huyền Chip & Xách ba-lô lên và đi
Monday, September 16, 2013 5:08
% of readers think this story is Fact. Add your two cents.


Nghiên cứu về khoa học huyền bí, tâm linh, ufo, chính trị, tôn giáo

B4INREMOTE-aHR0cDovLzEuYnAuYmxvZ3Nwb3QuY29tLy1vMHdRRF9xRGJoSS9VamJvb1JVWjVXSS9BQUFBQUFBQUprQS8yS1hpREJGaHpFVS9zNDAwL0R1K2wlRTElQkIlOEJjaCt2JUMzJUIybmcrcXVhbmgrdGglRTElQkElQkYrZ2klRTElQkIlOUJpLnBuZw==

Mấy ngày nay trên các diễn đàn hàng đầu của Việt Nam xôn xao về một cô gái trẻ (Huyền Chíp) đi du lịch 25 quốc gia trên thế giới với số tiền ban đầu là 700$. Các tranh luận gay gắt nổ ra, kể cả phía bảo vệ Huyền Chíp và những người hoài nghi hành trình này với các chứng cứ và câu hỏi liên tục được đặt ra.

Bắt đầu chỉ với số tiên 700$, trong vòng 2 năm Huyền đã đặt chân lên 25 quốc gia bằng cách vừa đi vừa làm. Số tiền không lớn cộng với sự giúp đỡ của cư dân bản địa, vừa đi vừa làm đã giúp Huyền hoàn thành chuyến đi. Từ đó thổi bùng ước mơ của các bạn trẻ đam mê và yêu thích khám phá muốn bước chân ra ngoài thế giới rộng lớn.


Nhưng với tuổi trẻ và khát khao vẫn là chưa đủ, du lịch phượt còn đó những hiểu biết cơ bản về hành trình mình chuẩn bị đi. Với các chuyến phượt nước ngoài, điều đầu tiên quan trọng nhất là Visa để được nước bạn cho mình nhập cảnh vào. Bất cứ ai đã từng đi nước ngoài sẽ thấy đây là phần khó khăn với biết bao thủ tục và thời gian chờ đợi. Trong khối ASEAN, việc đi lại không quá khó khăn vì Việt Nam là một thành viên trong đó. Nhưng qua các nước ngoài khối khác, bạn phải chứng minh tài chính, lí do mà bạn qua nước họ, thời gian mà bạn ở đó, v.v… Nếu có bất cứ điều nào nghi ngờ, bạn sẽ được nhân viên hải quan tiễn về Việt Nam thân yêu ngay lập tức.


Một điều đặc biệt ở Huyền, đó là đi phượt nước ngoài không cần chứng minh tài chính, không cần người thân bảo lãnh (vì Huyền bắt đầu bằng 700$, nếu có tiền trong tài khoản để chứng minh thì câu chuyện trên không còn đúng nữa). Qua nước ngoài nếu nhân viên hải quan không cấp cho Visa, chỉ việc ăn vạ, không được thì gặp cấp trên, không được nữa thì gặp cấp trên nữa, ăn vạ tới khi nào được thì thôi, mà cả 25 nước đều như vậy? Các nhân viên hải quan Huyền gặp rất hiền lành và tốt bụng, luôn giúp đỡ những người đi phượt mới tạo điều kiện dễ dàng như vậy. Hẳn Graham Hughes (người đi du lịch 201 quốc gia trong 4 năm) phải ghen tỵ với Huyền vì cả một lực lượng đông đảo hỗ trợ để xin Visa các nước mà vẫn phải chờ đợi. Mà không biết với bí kíp Ăn vạ Visa, có ai đã bị nhân viên bảo vệ mời thân mật ra về hay chưa?


Trong suốt chuyến đi của mình, Huyền làm rất nhiều việc để trang trải chi phí. Và thần may mắn luôn ưu ái cho Huyền, bởi với một người không bằng cấp, không rành tiếng bản địa, thời gian cư trú dưới 30 ngày mà luôn xin được việc để làm, thu nhập lại cao hơn cả dân bản xứ có bằng cấp hẳn hoi. Đơn giản như tại thành phố Dar es Salaam thuộc Tanzania (một nước châu Phi), nơi Huyền làm host tại Casino. Tính theo số liệu năm Huyền đi qua đây là năm 2010, tỷ lệ thất nghiệp chiếm tới 31.1% cho nam và 40% cho nữ, GDP 545,2$ thấp hơn cả Việt Nam. Trong khi đó với một người không rành về chuyên môn, chưa qua đào tạo, không được giới thiệu chỉ có ăn vạ lại có thể kiếm được mức lương 10$/1 giờ, 60 giờ Huyền làm trong casino bằng với người dân Tanzania làm trong 1 năm? Và có một ông chủ nào sẵn sàng tuyển một người mới không có kinh nghiệm trong khi có rất nhiều dân địa phương đang thất nghiệp vào làm một vị trí quan trọng khi biết người đó chỉ ở dưới 30 ngày? Và casino này có cả triệu phú, tỷ phú vào chơi hẳn không phải đơn giản là ai cũng có thể vào làm việc như vậy?


Những câu chuyện của Huyền kể, nếu đặt trong một cuốn tiểu thuyết sẽ dễ dàng nhận được sự đón nhận vì nó ngập tràn lăng kính lãng mạn, rất phù hợp với một cuốn tiểu thuyết. Nhưng nếu đó chỉ là câu chuyện được vẽ ra trong viễn tưởng màu hồng, điều tệ nhất không nằm ở chỗ giấc mơ đẹp hóa thành ác mộng mà nằm ở cái tinh thần cốt lõi của nó, đấy là gì: Là tinh thần phó mặc cho cuộc đời phải bảo bọc, phải giúp đỡ, phải cưu mang mình như một điều tất lẽ dĩ nhiên. Và hẳn chúng ta vẫn còn nhớ một câu chuyện về bạn trẻ đi phượt vì thiếu thông tin nên chết khi leo Phan Xi Păng.

Với một thế hệ trẻ năng động của Việt Nam đi phượt khắp năm châu bốn bể với một mớ kiến thức đầy mình sẽ là một bước chuyển biến của du lịch Việt Nam, được bạn bè quốc tế chọn làm nơi du lịch. Nhưng với một thế hệ trẻ “yêu gấu bông, thích mầu hồng” bước chân ra ngoài thế giới bao la với suy nghĩ sẽ luôn có người giúp đỡ, sẽ xin Visa dễ như ăn kẹo, sẽ đi khắp nơi với một số tiền ít ẻo dễ làm mất cảm tình của bạn bè quốc tế vốn đã ít nay còn ít hơn dành cho Việt Nam.

Có một phong trào du học sinh qua Nhật, nhà nhà tung hô qua đó lương cao, qua đó dễ kiếm việc làm nên kể cả những người không thông thạo tiếng Anh cũng qua đó tìm cơ hội đổi đời. Hệ quả của nó là gì, là giờ này dân Nhật phải dán ở siêu thị bằng tiếng Việt: “Đừng ăn trộm”. Đây chỉ là hành động của một nhóm nhỏ, nhưng đã tạo ra cả một cái nhìn thiếu thân thiện của dân Nhật dành cho Việt Nam.


Ở Châu Âu, cũng có những con sâu làm rầu nồi canh. Cứ nhắc tới ở Anh, ở Đức trồng cần sa trong nhà là người ta nghĩ tới ngay người Việt Nam. Ở Nga nhắc tới lao động chui lại nghĩ tới người Việt Nam. Hệ lụy của nó khiến cho bao nhiêu người Việt Nam khác khi đi qua nước ngoài bị gây khó dễ và thiếu đi sự hiếu khách của dân bản địa.


Còn trong nước, ở Sầm Sơn, ở Nha Trang, ở Vũng Tàu, nạn chặt chém du khách chỉ chiếm một tỷ lệ rất nhỏ, vẫn còn đó những chủ quán tốt bụng, những quán ăn niêm yết đúng giá. Nhưng du khách vẫn truyền miệng nhau ở nơi đó chặt chém nhiều lắm, đừng đi, đừng quay lại. Dẫn tới nước ta tiềm năng du lịch cao là thế, khách du lịch lại ít hơn rất nhiều so với nước bạn.


Khi đọc báo, chúng ta hay thấy thông tin những người châu Phi qua đây lừa đảo, làm giả thẻ tín dụng, buôn bán ma túy, chúng ta nghĩ gì? Không ai có quyền kì thị màu da, vì tất cả đều chung dòng màu đỏ. Nhưng những việc làm của họ dần hình thành suy nghĩ trong đại bộ phận dân Việt Nam là cảnh giác với người da đen.


Phượt đang là một hình thức du lịch hết sức thú vị, không thiếu những “phượt tử” đi qua rất nhiều nơi. Đọc bài viết của họ với hướng dẫn cụ thể tỉ mỉ về các vấn đề Visa, đi lại, ăn uống, nghỉ ngơi, giá cả giúp tiết kiệm công sức rất nhiều. Với những ai chưa từng đi phượt, trước khi bắt đầu hãy học hỏi những người đã đi rồi, và tìm hiểu thật kĩ nơi mình cần đến để tránh tình huống đáng tiếc xảy ra.

Nguồn VOZ Forum 

Nghiên cứu về khoa học huyền bí, tâm linh, ufo, chính trị, tôn giáo

Tin nổi bật trong ngày
Tin mới nhất

Register

Newsletter

Email this story

If you really want to ban this commenter, please write down the reason:

If you really want to disable all recommended stories, click on OK button. After that, you will be redirect to your options page.