Bài thơ “Vắng cô” được cô học trò lớp 9 viết tặng cô giáo Phạm Minh Hải 3 năm về trước. Cô Hải là nhân vật trong bài viết “Bệnh nhân tỉnh lại sau 2 năm hôn mê: Phép màu của người chồng đáng kính và “Hoàn cảnh khốn cùng của cô giáo tỉnh lại sau 2 năm hôn mê” của GĐXH gây xúc động cho nhiều bạn đọc…
Anh Phước (chồng cô giáo Hải) đã gửi tới tòa soạn một bài thơ rất xúc động của cô học trò là lớp trưởng của lớp 9G trường Lê Quý Đôn (Quận Cầu Giấy – Hà Nội) đã làm tặng cô giáo lúc cô đang nằm viện 3 năm trước. Mấy hôm Minh Anh đã tới chép bài thơ lên bảng nơi đầu giường bệnh cô nằm. Minh Anh cho biết bài thơ có cả sự giúp đỡ của người bố là bộ đội của em.
Bài thơ “Vắng cô” đã được đọc cho cô nghe cùng 1000 con hạc giấy mà lớp đã gấp trong một tiết học để cầu mong cho cô khỏi bệnh. Cả lớp vào BV thăm cô và đọc cho cô nghe bài thơ này, cô giáo Hải đã vô cùng xúc động trước tấm lòng của những học sinh thân yêu.
Vắng cô
Xa cô đã mấy tháng rồi
Như gà vắng mẹ, như trời thiếu sao
Đâu rồi khuôn mặt thanh tao
Đâu rồi dáng mẹ xiết bao ân tình
Vây quanh giường bệnh trắng tinh
Thả ngàn hạc giấy xinh xinh nguyện cầu
Trò ngoan ngấn lệ cúi đầu
Cô ơi khỏi bệnh về mau 9G
Lòng em thảng thốt thẩn thờ
Mỗi khi tới lớp vắng cô thế này
Ước mong rồi có một ngày
Lớp em sớm tối vui vầy bên cô
(Minh Anh và Bố 20/11/2010)
T.A