ĐĂNG TIN
logo
Online:
Visits:
Stories:
Profile image
Tác giả: ZeroEnergyVN
Trang tin cá nhân | Bài đã đăng
Lượt xem

Hiện tại:
1h trước:
24h trước:
Tổng số:
Bộ ảnh “Người cha bất đắc dĩ” chân thực và xúc động
Wednesday, April 23, 2014 9:26
% of readers think this story is Fact. Add your two cents.


Bạn có tò mò về nội dung của bộ ảnh và vì sao nó lại mang tên “The reluctant father – Người cha bất đắc dĩ” không? Hãy theo dõi từng hình ảnh chân thực một, cùng những lời tâm sự giản đơn mà vô cùng sâu sắc của tác giả, bạn sẽ hiểu ngay thôi.

Phillip Toledano, một nhiếp ảnh gia nổi tiếng người Anh sinh năm 1968, bộ ảnh mang tên “Người cha bất đắc dĩ” với những trải nghiệm rất thật của anh sẽ mang lại cho người xem một góc nhìn thú vị về vị trí của một người đàn ông lần đầu làm cha.


Tôi chưa bao giờ nghĩ đến việc mình sẽ có con. Thật lòng thì tôi không thích bọn trẻ cho lắm. Khi có bạn gái, mọi người xung quanh sẽ hỏi: “Khi nào hai đứa cưới?”. Khị bạn cưới nhau, họ lại hỏi “Khi nào thì có con?”. Khi bạn có con, câu hỏi tiếp theo sẽ là “Khi nào thì có đứa nữa?”. Quả là căng thẳng.




Khi Loulou được sinh ra, tôi đã có mặt trong phòng sanh cùng vợ và chứng kiến hết mọi diễn biến. Và tôi nhớ rõ nhất hai điều: Ánh sáng mặt trời chiếu rọi qua dòng sông mùa đông ngoài cửa sổ và tỏa sáng lung linh khắp căn phòng. Và sau đó, tôi hớt hải chạy đến bên con bé mà thốt lên rằng “Quỷ thần ơi, sao mà nó lớn giữ vậy!”.

Trên phim ảnh, khi có con người cha sẽ chào đón đứa bé với niềm vui sướng vô cùng hoặc xúc động rớt nước mắt. Tôi thì không hẳn vậy. Tôi chỉ cảm thấy kì lạ rằng làm sao tôi có thể trở thành một người cha đây? 
Điều này có phải xảy ra với tất cả mọi người? 
Có phải tôi đang bị choáng ngợp trong một cơn lốc tình yêu?

Không hẳn vậy.


Có người hỏi: “Anh cảm thấy thế nào khi có con?”
Thường câu trả lời sẽ là: “Thật tuyệt! Đây là một điều kỳ diệu của cuộc sống và tôi có thể nhìn ngắm con bé suốt cả ngày!”

Tôi thật sự bị áp lực trước “nền văn hóa” đón nhận em bé chào đời như vậy, và nhất là phải trả lời câu hỏi trên. Nếu tôi nói rằng tôi không thích bé, họ nhăn mặt rồi nhìn tôi khó hiểu. Ý tôi là, tôi đã ở đó để thay tã, thức dậy lúc nửa đêm để dỗ dành con, hay làm bất cứ điều gì có thể cho con, nhưng tôi không hề thấy sự kết nối giữa cha và con gái.

Bạn biết đấy, tôi cảm thấy mình đang cố gắng làm gì đó vô ích với bọt biển vậy, còn con bé thì chẳng làm gì cả. Hoặc tôi không thể hiểu được gì ở Loulou.


Còn vợ tôi, Carla. Kể từ khi sinh Loulou, cô ấy đã thay đổi. Với tôi, dường như cô ấy đã biến mất.



Tôi nhớ cô ấy, ngày chúng tôi bên nhau trong một không gian tự do. 

Còn giờ thì thường là trong sự im lặng, 

Và thay vào đó là âm thanh của một cuộc sống mới, sự thay thế từ một tên “ngoài hành tinh” này đây.







Ngoài ra, giấc ngủ ngon lành vào đêm của tôi cũng bị hủy bỏ trong gần 3 năm tới.


Mọi thứ Loulou làm thật khó mà hiểu nổi. Tôi có cảm giác như mình đang xem một bộ phim về động vật hoang dã. Mỗi khi cho Loulou ăn, Carla lại vạch áo mình lên, đưa núm vú cho Loulou ngậm. Và rồi con bé bú điên cuồng, ăn thật no say xong tự dưng lăn ra ngủ. Miệng vẫn há hốc.


Lần đầu tiên khi nghe thấy Loulou hắt hơi, tôi đã rất hạnh phúc. Cuối cùng thì cũng đã có cái gì đó giống con người mà tôi biết!


Thậm chí đến chú chó của chúng tôi cũng không thấy thích thú lắm với Loulo, trừ những khi cho con bé ăn thôi. 


Bế em bé giống như bạn đang di chuyển một quả bom vậy. Chỉ cần không cẩn thận nó có thể nổ “Bùm!” bất cứ lúc nào. Và khi con bé khóc, tôi sẽ hoảng loạn như thể “Dây xanh hay đỏ? Tôi nên cắt dây nào đây?!”. “Con bé đói hay khát? Nó muốn ngủ hay đi tè? Tôi đã làm gì sai vậy?”. Tôi từng nói với Carla rằng tiếng khóc của Loulou làm tôi phát điên và nàng trả lời: “Em biết, nhưng con bé đâu có làm anh đau tim, phải không?”. 

Đã có lúc tôi từng muốn ném con bé ra ngoài cửa sổ. 


Nhiều ông bố đối phó với cơn ác mộng này bằng cách uống bia rượu, còn tôi là chụp hình Loulou lại. Mỗi khi có ai muốn xem ảnh con bé, tôi lại đem hình khi con khóc ra khoe. Carla không thích điều này.


Khi có em bé tức là bạn phải mua rất nhiều thứ. Tôi thường chỉ muốn tìm thứ gì khiến con có thể im lặng và thôi khóc. Tôi có từng đọc báo và rất xem thường những ông bố bà mẹ cho con xem tivi chỉ để chúng trật tự. Nhưng bây giờ tôi bắt đầu thay đổi suy nghĩ.



Trẻ con thích đồ chơi và những thứ sặc sỡ. Đó là điều tôi mới học được.


Lần đi máy bay với Loulou thật là xấu hổ. Con bé khiến tôi như thằng hề khi tè dầm ngay trong máy bay, tất cả mọi người nhìn chằm chằm còn tôi thì cười toe toét rồi lại lầm bầm “Xin lỗi, xin lỗi” khi đi ngang.


Khi Loulou 20 thì tôi đã 60 tuổi. Tôi bắt đầu cảm thấy lo lắng về tuổi tác của mình. Bố mẹ tôi đều đã mất, ông cụ thì mất cách 4 tháng, trước khi Loulou chào đời.



Lạ lùng thay, sự có mặt của Loulou càng khiến cảm giác trống vắng vì mất đi người thân còn rõ rệt hơn. Tôi rất muốn hỏi cha mình, về cảm giác khi ông nuôi dạy một đứa trẻ.

Và khi bạn có một đứa con, nó là quá khứ, hiện tại và cả tương lai của bạn.


Tôi bắt đầu thích khoe ảnh con. Cứ khi nào gặp mọi người, tôi lại giơ ngay điện thoại ra và nói “Nhìn đi này. Tôi biết anh không thích trẻ con. Nhưng Loulou hay lắm”.


Tôi nhìn lại những bức ảnh mình chụp. Tôi thấy một sự khác biệt. Tôi đã từ một người đứng ngoài quan sát, trở thành một người tham gia vào việc chăm con. Từ một nhiếp ảnh gia, tôi đã trở thành một người cha.


Tôi bắt đầu cảm nhận về trọng lực. Tình yêu với trẻ con cũng có lực hút riêng của mình, và tôi không thể chống đỡ được nó.

B4INREMOTE-aHR0cDovLzQuYnAuYmxvZ3Nwb3QuY29tLy1Oazd6S3NLMGpRcy9VMWZvNEl5RmlRSS9BQUFBQUFBQU5ITS9JSmtmN0w5LWZ0OC9zMTYwMC9SRl8yMy5qcGc=


Mọi người nói, lần đầu tiên Loulou mỉm cười, cuộc sống của tôi sẽ thay đổi. Và đúng là như vậy.


Hài hước là cách tôi kết nối với thế giới, đó là ngôn ngữ của tôi. Vì thế khi lần đầu tiên tôi trêu chọc Loulou, con bé đã cười và chọc lại tôi. Tôi khóc. Chúng tôi hiểu nhau.


Một cảm giác của tình yêu đang dần xuất hiện trong những bức ảnh của tôi.


Tôi muốn xin lỗi Carla vì những sự thẳng thắn khó nghe tôi từng nói với vợ. Tôi cũng muốn xin lỗi Loulou. Một ngày nào đó khi con xem lại những bức ảnh này, tôi muốn con biết rằng: có thể sự xuất hiện ban đầu của con khiến tôi bối rối, nhưng tôi rất vui vì con đã có mặt trên đời này. Bố yêu con, Loulou.


Nguồn http://www.webtretho.com

Bài viết được đăng bởi http://www.zeronews.us

Tin nổi bật trong ngày
Tin mới nhất

Register

Newsletter

Email this story

If you really want to ban this commenter, please write down the reason:

If you really want to disable all recommended stories, click on OK button. After that, you will be redirect to your options page.