Luông Pha bang, sự quyến rũ của sông Mê Kong
Saturday, August 20, 2011 11:06
% of readers think this story is Fact. Add your two cents.
Sau hơn 50 năm được Unesco xếp hạng di sản thế giới, cố đô Luông Pha Bang đã có nhiều thay đổi: đẹp hơn, phồn vinh hơn nhưng cũng mong manh hơn.
Luông Pha Bang được coi là báu vật của Lào. Khách du lịch chú ý đến Lào là nhờ có di sản thế giới này.
Phần 1: Bắt đầu từ huyền thoại sông Mê Kong
Bắt đầu từ câu chuyện về sông Mê Kong, người mẹ của những dòng nước. Con sông huyền thoại này đã từng được coi là con đường hoàng gia chính thức của Lào trong cả một thiên niên kỷ. Sông Mê Kong được xếp thứ 10 trên thế giới về chiều dài các con sông (4.000 km).
Đó là vị chúa tể bao bọc cuộc sống hai bên bờ, giúp những gì nơi đây phát triển. Nhưng khi vào mùa mưa, nó cũng có thể giận dữ nhấn chìm tất cả. Đấy là quy luật tự nhiên của các dòng sông.
Dòng Mê Kong huyền thoại nuôi dưỡng và che chở hai bên bờ,
nhưng cũng có lúc nhấn chìm tất cả những đứa con bên bờ.
Từ xa xưa, những vị vua và những vị ẩn sĩ sống bên những dòng sông thấy rõ sức mạnh của chúng. Họ tôn thờ và thần thánh những con sông. Và những vị vua Lào đã chọn xây dựng Luông Pha Bang gần sông Mê Kong.
Những vị vua Lào đã chọn xây dựng cố đô Luông Pha Bang bên bờ sông Mê Kong.
Du khách cần một chuyến đi dọc sông Mê Kong trên con tàu gỗ phóng khoáng để đi từ biên giới Thái Lan đến Luông Pha Bang. Mất hai ngày khá thỏa mái trên con tàu để khám phá dòng Mê Kong.
Thời xưa, những người dân trung thành đã đi cùng vị vua của họ đến xây dựng cố đô. Họ nhẫn nại đi bộ. Đó là một trải nghiệm khó có thể hình dung.
Những con thuyền gỗ như thế này sẽ chở du khách theo dòng Mê Kong đến cố đô.
Trên dòng Mê Kong, bạn có thẻ thả lỏng mình, yêu cầu tắt động cơ một lát để quan sát sự phù phép của khung cảnh nơi đây. Một dáng vẻ bình yên kỳ lạ! Phía xa đôi bờ, vô số những hình thù mái nhà như chiếc mào gà từ những khu dựng đứng như những con dốc.
Chúng được bao phủ bởi một cánh rừng rậm ken chặt, tưởng như đó là miệng con thú đói khát muốn nuốt chửng phù sa. Khắp nơi đều có cây rất đẹp: gỗ tếch, phượng vĩ, me… Một vài ngôi làng hiếm hoi của những dân tộc thiểu số nghèo khổ đang trôi qua trước mặt bạn.
Những mái nhà, gỗ, rừng …
Đây đó, những cây gậy tre mỏng mảnh đang giữ những tấm lưới dưới nước. Những con trâu nặng nề dầm móng đằm bùn. Một vài đứa trẻ túm nhau lại nghịch nước. Những thợ đãi vàng cần mẫn với công việc. Dòng sông như một chiếc giường dát hàng triệu những vảy vàng óng ánh như sao. Những bãi cát trẳng xóa phả hơi nóng đến khó chịu. Những bụi sậy và bụi cọ ngọt. Khung cảnh quá yên bình!
Sông Mê Kong cho người dân hai bên bờ thả lưới bắt cá
dưới lòng sông. Mặt sông như chiếc giường dát vàng lung linh.
Trên mặt nước, những con thuyền ba lá mà người địa phương gọi là những con tầu đuôi dài, những chiếc xuồng đủ loại đang chờ những hoạt động. Một ánh mắt cô đơn thoáng qua của người câu cá, một hình bóng gầy gò đội nón đang xếp hàng hóa sau con sào điểm tô vào khung cảnh cái hồn của con người.
Trôi trong lòng sông Mê Kong, bình minh với những dải sương mù đang mờ dần. Ngày hiện ra rạng rỡ với ánh mặt trời.
(Còn tiếp)
(lefigaro.fr, Đặng Tuyền – Theo MaskOnline)
(Theo afamily)