Sếp! Có thể dành thời gian nghe nhân viên tâm sự và cùng nhau giải quyết vấn đề, nhưng chồng thì “Mai nói đi em…!Anh buồn ngủ quá!”.
Sếp! Có thể an ủi nhân viên khi nhân viên gặp chuyện buồn, nhưng chồng chỉ im lặng hay làm ngơ trước nỗi buồn của vợ.
Sếp! Có thể dành ra vài tiếng để chia vui cùng nhân viên trong những dịp đặc biệt hay ngày lễ, nhưng chồng thì chưa bao giờ chịu bỏ ra vài phút để nghĩ xem hôm nay mình sẽ dành món quà đặc biệt gì cho vợ của mình.
Sếp! Có thể tán gẫu với nhân viên trong giờ làm việc, nhưng chồng thì “Vợ ơi, bận quá! Nói sau nhé!”.
Sếp! Có những cử chỉ quan tâm đến tình hình sức khỏe của nhân viên, nhưng chồng thì “Đau nữa à? Mua thuốc uống đi em!”.
Sếp! Có thể trăn trở khi nhân viên không hài lòng, nhưng chồng thì vẫn vô tư trước cảm giác lo âu hay buồn phiền của vợ.
Sếp! Có thể vui vui khi thấy nhân viên có cùng sở thích với mình, nhưng chồng thì thấy nhàm chán khi phải cùng vợ làm chung một việc.
Sếp! Có thể dễ dàng bỏ qua những câu nói vu vơ của nhân viên, nhưng chồng thì vẫn muốn khắc ghi những khoảnh khắc không đẹp của vợ.
Sếp! Có thể nhớ những đóng góp của nhân viên, nhưng chồng thường quên đi những hy sinh lớn lao của vợ.
… Cuộc sống… và công việc…
Nhân viên… và gia đình…
… Mới lạ … và thân quen…
Thoáng qua… và bền chặt…
(Theo Vnexpress)