ĐĂNG TIN
logo
Online:
Visits:
Stories:
Profile image
Tác giả: Cơ Duyên
Trang tin cá nhân | Bài đã đăng
Lượt xem

Hiện tại:
1h trước:
24h trước:
Tổng số:
Nỗi buồn nàng dâu sau Tết
Sunday, February 13, 2011 8:14
% of readers think this story is Fact. Add your two cents.


Em đón tết ở nhà chồng đã ba năm, có biết bao nhiêu buồn, vui, hạnh phúc và cả những tâm tư chẳng biết nói cùng ai. Tối qua anh nhỏ nhẹ kể chuyện, lại là những “góp ý” mẹ dành cho em. Em thấy lòng nặng trĩu.

Nỗi buồn nàng dâu sau Tết - Tin180.com (Ảnh 1)

Em đâu phải là đứa không biết điều. Em luôn nghĩ cho anh, cho nhà anh thậm chí trước cả bản thân mình, song đừng để em tủi thân vì thấy rằng những thiện ý của mình không được nhìn nhận. Chưa một lần em được nghe một câu động viên, khích lệ. Tất cả chỉ có chê và chê. Đừng để em thấy rằng, có cố cũng chỉ được nghe toàn những lời chê. Thôi đừng cố nữa!

26 tết em bắt đầu được nghỉ, sáng đó cả nhà thuê xe về nhà nội. Đúng 2h chiều ngày 27 mới sang nhà ngoại để đưa quà, cả đi cả về, cả ngồi chơi vẻn vẹn một tiếng rưỡi. Em phải tất tả về để còn kịp cắm mặt cắm mũi thu dọn, quét tước nhà cửa. Tối chưa được nghỉ vì còn đi chào hỏi họ hàng, làng xóm nhà chồng một lượt.

Ông nội cứ kêu rét rồi bế cháu xuống ngồi trong bếp củi mặc cho người lớn mình ngồi còn thấy khói bụi, cay mắt, khó thở. Đi làm về là ông ôm ấp, hôn hít vào môi nó, nhìn mà lo. Thi thoảng ông còn định mớm cho thằng bé ăn, thật mất vệ sinh, đến em là mẹ nó mà mỗi lần yêu con em chỉ áp má mình vào má con thôi nữa là… đằng này, em thấy bất an.

Thế rồi rạng sáng 29 người con nóng hầm hập, đo được 38,6 độ. Em vội chạy ra vườn hái nắm lá diếp cá đắp trán cho con, con vẫn sốt cả ngày. Phải mua thuốc, con hạ sốt thì bắt đầu ho, họng đỏ do viêm họng, mắt trái đầy dử nhèm không mở ra nổi, nó chỉ biết gào khóc.

Cùng ngày hôm đó anh đi mổ lợn do nhà mình ăn “đụng” với nhà các ông trẻ. Ăn đùi rưỡi lợn, hơn sáu trăm nghìn tiền thịt, để rồi cả anh và chú út cùng ốm do mổ lợn giữa sân, bị dính mưa, ông nội cũng sốt. Em lo lắng chạy như con thoi để chăm sóc anh và con, đo nhiệt độ cho con, lắng nghe hơi thở của nó, đánh gió cho anh, lo nấu nướng, trông nồi bánh chưng và cùng mẹ chế biến đám thịt lợn ê hề không làm ngay thì hỏng. Mà rồi do ốm cũng có ai muốn ăn đâu, đến hôm mình đi thịt vẫn đầy chặt tủ lạnh.

Mệt bơ phờ, suốt 29, 30 tết cứ ngẩng mặt lên thì đã tối khuya, em vào giường nằm nghỉ thì nhớ ra cần gọi điện hỏi bà ngoại về hiện tượng sốt của con, của anh, rồi gọi điện cho cô dì chú bác mà vì anh và con ốm thế này chưa chắc em đã về ngoại mà đi chúc tết họ được. Vậy mà cũng bị trách: “Nó “buôn” điện thoại suốt, chẳng chịu chăm sóc chồng con”.

Sáng mùng một tết cũng là lúc giọng em khản đi, đùng đục có đờm, ho hắng và sốt 38 độ. Còn con mùng 2 bắt đầu bị đi ngoài sống phân do uống kháng sinh triền miên mà không khỏi. Chả hiểu cô y tá trẻ ấy chuyên môn thế nào, em xót ruột bảo phải cho nó lên nhà bác em dù sao bác là bác sỹ chuyên khoa cũng có kinh nghiệm và đủ máy móc kiểm tra, mẹ càu nhàu “không phải đi đâu hết, cô ấy chữa cho bao nhiêu người khỏi rồi, uống thuốc không xong thì để cô ấy tiêm thẳng kháng sinh cho nó”. Sao tự dưng phải tiêm? Em không kiên nhẫn nổi nên nói: “Con không tin cô ấy nữa, để con tìm bác sỹ khác”, và thế là được quy chụp ngay là hỗn láo, là cãi mẹ chồng.

Mùng 3 cả nhà mình mới về nhà ngoại, khi anh vẫn nhức đầu, hai thái dương dán cao, con vẫn khịt khịt và ho sặc sụa, em sốt cao nhưng vẫn đi vì may anh kiên quyết với mẹ, cũng không tin tưởng cô y tá vườn.

Được nghỉ tết mười ngày thì ở nhà nội đến tám ngày, thế mà vẫn bị trách là mùng 3 không ở nhà hóa vàng, là dâu trưởng mà không lo đi chúc tết họ hàng, làng xóm và bác trưởng họ. Trời ạ, cả nhà ốm, lo còn chẳng hết vui vẻ nỗi gì mà đi chúc tết. Chưa kể mình bị cúm đi đến nói chuyện dễ lây, người ta chả tránh như tránh tà, đi làm gì? Vậy mà anh cũng không biết đường nói cho mẹ hiểu.

Một cái tết chán ngán, em bỗng hiểu ra một chân lý, nhiều người đã khuyên mà em vẫn không chịu tin cho đến khi thực sự trải qua, đó là khi mình biết điều thì người khác vẫn luôn mong mình biết điều hơn. Vậy thôi, nên nếu từ giờ thấy em hờ hững và nghĩ cho bản thân mình trước thì cũng đừng thắc mắc và trách em nhé!

Ngọc Minh
(theo dantri)

Tin nổi bật trong ngày
Tin mới nhất

Register

Newsletter

Email this story

If you really want to ban this commenter, please write down the reason:

If you really want to disable all recommended stories, click on OK button. After that, you will be redirect to your options page.