ĐĂNG TIN
logo
Online:
Visits:
Stories:
Profile image
Tác giả: Cơ Duyên
Trang tin cá nhân | Bài đã đăng
Lượt xem

Hiện tại:
1h trước:
24h trước:
Tổng số:
Mẹ chồng thế này ai mà chiều được
Wednesday, May 5, 2010 14:30
% of readers think this story is Fact. Add your two cents.


Trước khi đi chợ, tôi hỏi bà thích ăn gì không con mua thì bà bảo: Con mua cho mẹ loại cam nào ngọt hơn cam chua, chua hơn… cam ngọt.

Trước khi lấy chồng sao tôi thấy khó chịu với mấy chị bạn thế, chuyên môn nói xấu mẹ chồng. Họ có thể kể cả ngày không hết chuyện về mẹ chồng. Ngồi nghe sao mà phát ớn, nào là mẹ của chị này vụng nuôi con, nuôi cháu, nào là mẹ của chị kia khó sống, đủ mọi tính xấu… Mà chị nào cũng như kiểu xả stress, phải xả cho bằng hết. Tôi nghĩ sao họ điêu thế, có ít thì họ xít ra nhiều. Nghe mãi cũng chán, sinh ra bất bình thương cho những bà mẹ chồng, họ có biết con dâu của họ gặp nhau kể về mình như thế nào không.

Có lần các chị còn khuyên tôi: Mày chưa có chồng, mai sau có rồi mới thấy hết nỗi khổ của con dâu. Bức xúc quá tôi phản đối lại: Mai sau em mà có chồng chẳng bao giờ em nói xấu mẹ chồng như các chị đâu, em coi như mẹ đẻ em. Các chị chỉ nói được một câu: Cứ từ từ em ạ.

Giống như bao người khác, rồi cũng đến ngày tôi làm dâu. Mẹ chồng tôi là một người Nghệ An. Số tôi run rủi thế nào lại không phải ở với mẹ chồng. Mọi người bảo con này sướng nhớ, thế là đỡ khỏi khổ. Nhưng tôi không nghĩ thế, giá như có mẹ chồng tôi còn đỡ khổ nữa, có người tâm sự, mai sau có con bà còn trông cho, cũng đỡ được một khoản. Mà tôi cũng ở với mẹ chồng rồi đấy chứ, đám cưới xong ông bà ở với vợ chồng tôi một tuần rồi còn gì. Hai mẹ con trò chuyện với nhau suốt, mẹ kể cho tôi nghe những ngày thơ ấu của chồng tôi, cuộc sống gia đình mẹ. Đấy tôi thấy có mâu thuẫn gì đâu. Mẹ con tôi rất quý nhau. Lúc ông bà về tôi còn dặn: Khi nào bố mẹ buồn ra ở hẳn với chúng con cho vui.

Mẹ chồng thế này ai mà chiều được - Tin180.com (Ảnh 1)

Cái ngày tôi mong cũng đã đến, còn một tháng nữa là tôi sinh. Mời bà ra mãi chẳng được thôi lấy cớ nhờ bà giúp đỡ mấy tháng lúc cháu còn non nớt. Mới chửa tôi đã nói ý định này với bà, bà đồng ý nhưng bà bảo khi nào tôi sắp sinh mới ra còn không ra sớm làm gì vì phải chăm ông. Thôi thế cũng được vậy. Tôi sắp được ở lâu với mẹ chồng. Tuần nào tôi cũng gọi điện cho mẹ chồng, bà bảo sắp xếp xong mọi thứ ở nhà cho ông thì bà sẽ lên.

Cuối cùng mẹ chồng tôi cũng đến. Bà lễ mễ đem đủ các thứ cho tôi. Nào bưởi, nào cá thu, nào gà quê…

Tôi bị lên ngày mà vẫn chưa “vỡ chum” bà cứ đi ra đi vào sốt ruột, không biết mặt thằng cháu bà thế nào mà nó gan lỳ thế. Ngày nào bà cũng sang hàng xóm tâm sự là lo cho con dâu. Tôi ở nhà cũng hết đứng lại ngồi, sao mà lâu thế.

Cái gì đến rồi nó cũng đến, tôi sinh cháu trai được 3,5kg, ở viện được một ngày thì họ cho về vì không có chỗ nằm. Đón tôi ở cửa nhà là mẹ chồng, nhìn thấy cháu bà mừng lắm, đích tôn của bà mà, bà thơm lấy thơm để. Mẹ đẻ tôi đưa cháu cho bà bế nhưng bà bảo thôi tôi sợ lắm, lâu rồi không bế trẻ con khéo rơi thì chết.

Từ khi về, tôi cũng là dâu ngoan, bà nấu cho cái gì ăn cái đấy không đòi hỏi gì nhiều. Ở nhà toàn ông nấu cho bà, bà chỉ việc đi chợ rồi về treo thịt vào một chỗ quy định, ông đem ra chế biến. Không biết thế nào mà được một tuần thằng bé cứ xì xoẹt suốt, tìm mãi không ra nguyên nhân bà bảo: Hay do mẹ nó lúc chửa ăn cái gì linh tinh. Tôi cũng chẳng biết nói thế nào. Hình như thêm người thêm mâu thuẫn hay sao ý. Cháu khóc bà kết tội cho đủ người. Trẻ con đứa nào chẳng hay khóc. Hay mẹ chồng tôi chăm cháu với con dâu mệt quá nên cáu giận đổ lỗi linh tinh. Bà cấm cả tôi không được ăn thịt bò nấu với khoai tây. Cũng may cái đặng kiêng khem nó cũng qua.

Chăm tôi được 3 tháng thì bà ốm, đến lượt tôi lại chăm bà. Nấu cháo thì bà bảo phải đúng cách ông nấu ở nhà, nấu đến 3 lần vẫn chưa vừa ý bà. Bà bảo “mẹ khó ăn lắm con cứ kệ mẹ chỉ cần mua cho mẹ loại bánh nào ăn tạm cũng được”. Lúc đi mua còn dặn với theo mua cho bà loại nào không có sữa, không có trứng. Đi đến 5 hàng hỏi thì đều nhận được câu trả lời về tự làm lấy. Thôi tôi đành mua tạm cam cho bà uống thêm cho mát, bà uống chưa hết 1/3 cốc cam thì bà bảo thôi để dành chiều uống. Hôm sau đi chợ, tôi hỏi bà thích ăn gì không con mua thì bà bảo: Con mua cho mẹ loại cam nào ngọt hơn cam chua, chua hơn cam ngọt.
…..
Bập bập tôi xin rút lại những lời tôi đã nói với các chị từ lúc còn son.

(Theo ĐS&PL)

Tin nổi bật trong ngày
Tin mới nhất

Register

Newsletter

Email this story

If you really want to ban this commenter, please write down the reason:

If you really want to disable all recommended stories, click on OK button. After that, you will be redirect to your options page.